[ Từ Hà Nội đến Stockholm và Bắc Kinh ]
Hai mươi bảy tuổi, tôi trở về Hà Nội - nơi tôi sinh ra và lớn lên, có một công việc ổn định, mua được một căn hộ chung cư tặng ba mẹ.
Nhiều người bạn cấp hai của tôi đều nói, tôi rất may mắn. Tôi lặng lẽ mỉm cười, không nói gì.
Có thể, năm mười bảy tuổi đạt được học bổng đến Thụy Điển học tập là may mắn của tôi.
...
Mỗi sáng ở cổng trường, dù nắng hay mưa, đông hay hạ, các bạn chắc chắn sẽ thấy tôi đứng trong hàng ngũ 'những kẻ đi học muộn'. Chưa hết, sau khi tập thể dục bằng việc bị phạt nhổ cỏ trong khuôn viên trường đến hết tiết, tôi tiếp tục gây đau đầu cho bạn học và thầy cô vì đủ thứ tội lỗi có trên trời dưới biển. Hôm thì oánh lộn với người lớp bên, hôm thì gây sự cắn bạn cùng lớp, hôm thì quên không mang cặp sách đi học,...
Không phải ba mẹ không quan tâm đến tôi, mỗi lần phải đến trường gặp giáo viên chủ nhiệm hay đi họp phụ huynh về, chắc chắn tôi sẽ được 'xơi' ít nhất vài cái roi.
Ở cái tuổi thanh niên bẻ gãy sừng trâu ấy, một trận đòn chẳng thể cản tôi hăm hở chạy theo đám con trai cùng xóm đi đá bóng, càng không ngăn nổi tôi 'ngựa quen đường cũ' táng cho đám ranh con xóm bên vài phát khi chúng nó dám 'láo' với tôi. Cứ như vậy, bốn năm cấp hai của tôi lướt qua nhanh như một cơn gió.
Kỳ thi tuyển sinh sắp đến, mặc cho người người ôn ngày cày đêm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-duyen-cua-chung-ta/613507/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.