Dự tính ban đầu của Đại Tỷ là đưa Lam Uyên vào giới giải trí lăn lộn. Chẳng qua, sau khi bàn tới tiền lương, cục cưng lập tức lắc đầu nói không:
- Chị, em muốn làm quản lý nghệ sĩ!
Bà chị nhíu nhíu mày:
- Thù lao so với nghệ sĩ không kém, nhưng hoạt động thật nhiều...
Cô gái kia tặc lưỡi xua tay:
- Ít hay nhiều không quan trọng. Quan trọng là thời gian là... em chỉ thích ngắm thịt tươi, không thích làm thịt tươi.
Chốt lại phương án hoạt động, ngay ngày hôm sau, Đại Tỷ đưa Lam Uyên tới văn phòng công ty nhận việc.
Khi một xấp hồ sơ thông tin nghệ sĩ đưa đến tay, cô lập tức nổi lên hứng thú. Nhưng mà chẳng mấy chốc phấn khởi liền biến mất. Lam Uyên đặt tờ giấy cuối cùng xuống bàn, hướng Đại Tỷ ngả ngớn trên sofa phòng làm việc than thở:
- Chị, cái trình độ học thức này không ấn tượng!
Bà chị trợn mắt:
- Cái gì mà trình độ văn hóa không đủ ấn tượng? Đây toàn là những bông hoa sáng chói của Tổ quốc nha!
Lam Uyên cười cười, xun xoe đi tới ngồi cạnh:
- Không phải là không ấn tượng... chẳng qua, làm việc với nhau cũng cần có chút nhân duyên~
- Hừ... Ý cô là muốn như thế nào?
- Chút nữa, chị đem em đi gặp họ phỏng vấn một lát, có được không?
Đại Tỷ ngạo kiều không để ý tới Lam Uyên, sau khi mài dũa thật đẹp móng tay cái mới quay sang đáp lại:
- Sau đó thì sao nữa?
- A... để họ xem ai muốn đi theo em rồi tới lượt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-duyen-cua-chung-ta/613677/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.