Hôm sau Khương Văn Tập liền thu dọn xong hành lý chuẩn bị xuất phát, xe ngựa ngoài phủ đã chuẩn bị xong, tùy tùng đi theo cũng cúi đầu đứng yên phía sau xe ngựa.
Có tùy tùng phát hiện ra gương mặt lạ mắt trà trộn vào trong đám bọn họ, đang muốn chất vấn, lại thấy người nọ đưa ngón tay thon dài đặt trên môi.
"Hử......"
Hắn vừa nhìn mới nhận ra người này là Nhị cô nương giả nam trang.
Trong lúc nhất thời, gã sai vặt kia không nhịn được mặt đỏ lên, theo lý hắn phải nói với công tử nhà mình một tiếng, nhưng người này không phải người ngoài, mà là thân muội muội của công tử, nếu hắn đi tố giác ngược lại cũng không được gì, mà còn mất nhiều hơn được.
Đang do dự, liền thấy công tử một thân huyền sắc bước ra khỏi cổng lớn. Đợi hắn lên xe ngựa, nhóm tùy tùng đi theo mới lên xe ngựa phía sau kia.
Trên xe ngựa, có mấy tùy tùng nhận ra Văn Chiêu đều tự giác cách xa nàng chút, cuối cùng bên chỗ Văn Chiêu một mình ngồi một khoảng rộng, cả đám tùy tùng lại chen chúc ngồi thành một đám. Văn Chiêu đỡ trán, nàng bị nhiều người như vậy phát hiện rồi, cũng không biết còn có thể đi theo Tam ca đến Đại Vận Hà hay không.
Ở nơi Văn Chiêu không nhìn thấy, mấy gã sai vặt kia đưa mắt nhìn nhau, thương lượng cần nói cho công tử biết hay không, cuối cùng ai cũng không chịu đi.
Chờ đến bến đò quận Trác, đoàn người liền xuống xe ngựa. Văn Chiêu cũng đi theo xuống dưới, thấy bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-duyen-tien-dinh/1190056/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.