Đêm mùng một tết, người nhà sau khi về cung yến liền ở trong phủ làm gia yến. Cung yến tuy náo nhiệt nhưng không thể ấm áp và hòa mỹ bằng cả nhà quây quần trên bàn ăn cơm.
Trên cung yến, người Nhị phòng đều lộ diện, lúc Nhị gia kéo thê tử, nhi tử ngồi xuống, trên mặt vẫn mang theo ý cười.
Không còn ánh mắt đố kị cùng bất cam kia, Văn Chiêu cảm thấy trong lòng an tĩnh bình yên, liếc mắt nhìn Thính Lan chỉ thấy gương mặt trầm tĩnh của nàng ta, dường như không có cảm xúc. Tam muội này......thực sự thay đổi rất nhiều rồi......
Chỉ là Văn Chiêu ngẫu nhiên sẽ nhớ đến nụ cười thỏa mãn trên khuôn mặt Thính Lan vào ngày thất tịch nọ.
Thành tích khảo thí của Nhị ca cùng Tam ca đều không tệ. Tam ca là tiểu khảo, vì ưu tú. Nhị ca là đại khảo vì công tích công trình đường sông, trở thành một trong ba người có thành tích cao nhất. Mọi người đều đoán trước rằng, sang năm hai người này đều được thăng quan rồi.
Tổ phụ cười ha hả, vỗ vai hai người, nói muốn uống thêm mấy ly, Đại ca cũng nâng ly rượu hướng hai người chúc mừng.
Nhị gia đối ẩm với Tam ca một ly, sau đó hỏi, "Ta nhớ quan hệ của ngươi với Lục thị lang kia rất tốt đúng không?"
Tam ca gật đầu đáp phải, Nhị gia lại tiếp, "Lục Nhiên kia hình như có chút lông bông, chẳng qua ánh nhìn không tệ." Nói xong lại quét mắt qua Văn Chiêu một cái.
Văn Chiêu đang gắp một ngụm thức ăn, vờ như không thấy, trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-duyen-tien-dinh/1190079/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.