Trăng sáng từ sớm đã lặng lẽ bò lên không trung, theo sát là màn đêm hoàn toàn bao phủ mặt đất.
Vài bóng người đang đứng lấp ló giữa hai cửa phòng kề sát nhau. Kẻ đi đầu không ai khác là Lâm Tư Bạch, theo sát hắn là hai bóng dáng run run bất an của Lâm Vũ Nhi và một gã nam nhân có khuôn mặt xinh đẹp nhưng dáng người hơi ẻo lả.Lâm Tư Bạch ra hiệu cho hai người họ giữ im lặng, rồi thận trọng dò la động tĩnh một hồi, sau khi xác định người trong cả hai phòng đều đã ngủ, rồi mới nhẹ chọc ống trúc thổi "thúc tình hương" vào từng phòng.
Một lúc sau,Lâm Tư Bạch liền vẫy tay cho Lâm Vũ Nhi và gã nam nhân xinh đẹp tiến vào từng phòng theo kế hoạch.Rất nhanh trong phòng liền vang lên âm thanh rên rỉ, mập mờ....Lâm Tư Bạch đắc ý, nhếch môi cười lạnh ,an tâm về phòng hưởng thụ giấc nồng.
Lâm Tư Bạch hắn sống đến hai mươi tuổi, lần đầu tiên thực sự động lòng, đối với Ngọc công tử vừa gặp đã yêu, cam nguyện vứt hết những tình nhân trước kia đi, không cưới thê thiếp, chỉ trông ngóng có thể sớm tối bên nhau, vĩnh vĩnh viễn viễn với "hắn". Vì thế, kế hoạch lần này,hắn không tiếc hy sinh nam sủng yêu thích,mà muội muội lại có ý nên dứt khoát "mượn nước đẩy thuyền",hắn không tin không ôm được mỹ nhân về nhà.... :D2
--- ------ ------ ---
2 canh giờ trước.....
Trong phòng, Ngân Bình lười biếng nằm trên giường, vừa uống trà vừa đọc một cuốn du ký.
Bỗng cảm giác hàn khí tới gần, Ngân Bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-duyen-tien-kiep/1496491/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.