Ngân Bình kéo Lăng Hạo vào một quán trọ lớn.Giọng nói lạnh lùng mang vài phần non nớt vang lên:
-"Ông chủ cho một gian phòng thượng hạng, đem hết các món ngon lên...Chuẩn bị thêm một ít nước ấm".
Ông chủ ngẩng đầu lên nhìn thấy một tiểu cô nương phấn điêu mày ngọc, ăn mặc sang trọng kéo tay một nam hài sắc mặt tái nhợt, quần áo cũ nát,còn có hai nha hoàn cung kính theo sau. Đây là một tổ hợp vô cùng kì lạ. Hồi thần, ông chủ nở nụ cười chuyên nghiệp chào đoán, cho tiểu nhị dẫn đám người Ngân Bình lên phòng.
Sau khi phân phó Xuân Mai, Tuyết Hạnh đi mua thuốc trị thương và y phục mới cho Lăng Hạo, lúc này trong phòng chỉ còn lại một mình nàng và Lăng Hạo. Ngân Bình kéo Lăng Hạo ngồi trên giường nhỏ đưa tay khẽ đụng vào gương mặt hốc hác của hắn trong lòng dâng lên vô vàng xúc động.Nam hài dáng người gầy gộc xanh xao, gò má hóp sâu lại, môi trắng bạch, đôi mắt lam trầm lặng luôn quan sát nàng, cũng tùy ý cho bàn tay nhò nhắn trắng mịn như bạch ngọc của nàng đang thận trọng sờ mặt mình.
Bao nhiêu cảm xúc dồn nén làm mắt nàng đỏ ửng, âm thanh Ngân Bình run rẩy, thiên ngôn vạn ngữ chỉ hóa thành một tiếng kêu:
-"A Hạo..!!!"
Một tiếng gọi nhẹ nhàng như dùng hết hơi sức cả đời nàng.
Nam hài cũng ngây người, đôi mắt lam thoáng kinh ngạc, nghi ngờ, bối rối mờ mịt không biết làm sao cho phải. Nhận ra mình luống cuống, Ngân Bình bình tĩnh lại nhìn Lăng Hạo thân thiết, chân thành nói:
-"Từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-duyen-tien-kiep/1496531/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.