Hàng thành tọa lạc ở một thành phố thuộc phương Nam Long Quốc, cũng là một thành thị phong cảnh nổi tiếng. Long Quốc tự cổ đã có câu rằng: trên có thiên đàng dưới có Tô Hàng (một câu thành ngữ lưu truyền rất rộng rãi, hình dung cảnh đẹp của Tô Châu và Hàng Châu. Lão Khát Trí này từ đầu đã bịa thành Long Quốc, các cái tên địa danh cũng đổi loạn cả lên, nhưng vẫn còn lắm chỗ đầu voi đuôi chuột kiểu này). Hàng Thành tự cổ tới kim vẫn luôn nổi tiếng là kinh đô của phong cảnh, cảnh sắc đẹp đẽ hợp lòng người, đặc biệt là Tây Hồ ở Hàng Thành càng là nổi tiếng thiên hạ. Đến cả nhà thơ Bạch Cư Dị nổi tiếng thời nhà Đường của Long Quốc trong một thiên "Ức Giang Nam" cũng có một đoạn thế này: "Giang Nam ức, tối ức thị Hàng Châu. Sơn tự nguyệt trung tầm quế từ, quận đình chẩm thượng khán triều đầu. Hà nhật canh trọng du?"* Có thể thấy cảnh sắc của Hàng Thành quả thực khiến người ta lưu luyến khó quên.
*Ức Giang Nam kỳ 2
(Người dịch: Nguyễn Chí Viễn)
Giang Nam nhớ,
Nhớ nhất chính Hàng châu.
Chùa núi dưới trăng tìm quế tử,
Quận đình trên gối ngắm trào đầu,
Nào dịp lại trùng du.
Lúc này đã là rạng sáng, một chiếc minibus chín chỗ ngồi chậm rãi dừng lại bên đường Tây Hồ ở Hàng Thành. Mấy người sớm đã đợi ở gần đó lập tức ghé sát tới, nhất tề gật đầu khom lưng nói: "Kiếm ca."
Người đầu tiên từ trên xe xuống là Diệp Kiếm, từ sau khi cùng bọn Mười Một từ Anh Ni trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-gian-bang-khi/1575099/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.