Trong lòng Cố Nhược đã sớm ngứa ngáy khó nhịn muốn hôn Khương Tân Nhiễm, thậm chí đầu cô cũng cúi thấp xuống cách Khương Tân Nhiễm không quá 10cm, câu nói bất ngờ của Khương Tân Nhiễm khiến cho cô nheo mắt lại, động tác cứng đờ.
Lời vừa nói ra khỏi miệng, Khương Tân Nhiễm bị mình dọa tỉnh lại, biểu cảm lập tức ngưng trệ, sắc mặt nàng trắng bệch, hận không thể cắn đầu lưỡi mình, chỉ cần có thể nuốt câu nói mê sảng vô tình kia trở lại.
Nàng đẩy Cố Nhược ra giống như bị điện giật, hai tay vốn dĩ bám ở vai cô biến thành tư thế kháng cự, lùi nhanh ra khỏi vòng tay mang mùi hương mát lạnh từ cô, cho đến khi bả vai nàng đụng mạnh vào cửa xe.
Nguồn nhiệt trong lòng ngực Cố Nhược biến mất, hơi lạnh điều hòa nhân cơ hội ùa vào, nháy mắt đem cánh tay vốn nên thuộc về Khương Tân Nhiễm lấp đầy, hàn khí bức người đánh úp tới, xương cốt cảm giác như bị kim đâm. Cô nhìn về phía Khương Tân Nhiễm.
Người phụ nữ này kinh hoảng, tay nàng tùy tiện lục lọi trên cửa xe tìm tay nắm cửa, ngón tay nhiều lần đập vào cạnh cửa cũng không hề biết, tiếng va chạm đập vào tim Cố Nhược, nghe mà đau thay cho nàng.
Rốt cuộc giữa sự hoảng sợ, bàn tay nàng nắm được tay cầm, dùng sức nhấn xuống một cái, tiếng cửa mở ra, Khương Tân Nhiễm dùng cả tay chân lảo đảo trốn ra ngoài xe, tựa như Cố Nhược bình tĩnh ngồi ngay ngắn trong xe là quái vật ăn thịt người.
Cố Nhược hơi khép mi mắt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-luc-say-hon-em-tam-nguyet-do-dang/2926427/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.