Lúc Thượng Quan Lưu Ý nói ra những lời này, biểu tình của mọi người trong trà lâu mỗi người một kiểu, quả thật vô cùng khẩn trương. Vị công tử kia giờ khắc này vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ, lại có vài phần không dám tin, giống như nam nhân xinh đẹp trước mắt này nói một câu, tánh mạng của hắn liền bị đe dọa, hắn thật không cam lòng nhưng chưa kịp tỏ thái độ đã bị sự kinh hãi xâm chiếm.
Tùy tùng bên cạnh hắn cũng sửng sốt một chút, bọn họ tỏ ra kinh ngạc nhưng nhiều nhất vẫn là mờ mịt, nhất thời không phản ứng kịp nam nhân xinh đẹp kia vừa nói cái gì.
Về phần khách khứa trong quán, tất cả đều âm thầm hít vào một hơi khí lạnh, rõ ràng đã bị thần thái cao ngạo của Thượng Quan Lưu Ý làm cho ngây ngẩn: trên gương mặt xinh đẹp lộ ra biểu tình thích thú xen lẫn khinh miệt, đồng tử màu hổ phách như có lưu quang di chuyển, hiện lên ý cười như có như không, mang theo vài phần lãnh ngạo, lại có một chút tà mị, giống như giữa màn đêm hôn ám đột nhiên nở bung ra một đóa hoa sen đỏ rực như máu, cảnh tượng vô cùng yêu dị, dung nhan xinh đẹp nhưng lãnh khốc tựa như một loại tà thuật câu hồn đoạt phách, khiến người nhìn thấy cũng phải chợt ngừng hô hấp.
Mục Thanh, Mục Bạch vừa rồi còn lộ ra vẻ kinh hỉ, ngay sau đó bởi vì chủ nhân đã ra lệnh mà thu liễm lại tâm thần, nghiêm túc chấp hành nhiệm vụ, toàn thân tản ra sát khí khiến cho nhiệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-sac-phuong-hoang/1128609/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.