Long Kỳ Thiên thở dài một hơi, vết thương trên người truyền đến cảm giác đau đớn, hắn muốn đứng lên nhưng không có biện pháp, ngược lại còn bị ngã xuống, đau đớn tăng gấp bội, hắn phải cắn chặt răng để không phát ra tiếng than, biểu tình cực kỳ rắn rỏi.
Vẻ ngoan độc trong đôi mắt của Thượng Quan Lưu Ý vẫn không hề tiêu giảm, thân ảnh chật vật của Long Kỳ Thiên phản chiếu trong con ngươi màu hổ phách. Khóe miệng y khẽ nhếch, phát ra một tiếng khinh thường chế nhạo, mặt khác y lại không tài nào lý giải được sự khó chịu ở trong lòng, tâm tình vô cùng buồn bực, càng tức giận lại càng muốn giết người.
Thượng Quan Lưu Ý bắt đầu vận công chống lại luồn chân khí mà Thông Thiên lão quái đang đưa vào cơ thể, y tuyệt đối không cần đến sự giúp đỡ của những người có quan hệ với họ Long.
Long Tại Uyên thần tình phức tạp nhìn Thượng Quan Lưu Ý, thiếu niên này cùng với người hắn yêu có quan hệ máu mủ, thậm chí còn có vài phần giống với tiểu hài tử trong trí tưởng tượng của hắn. Tính tình của y quả thật giống cô cô của y như đúc, không chịu nói lý, chưa suy xét kỹ càng đã khăng khăng buộc tội người khác.
"Thiên nhi, tay chân của con sao rồi?" Long Tại Uyên bởi vì trúng độc nên không thể cử động, hắn lại đang ngồi quay lưng về phía Long Kỳ Thiên, không nhìn thấy được tình trạng của con trai, trong lòng vô cùng sốt ruột.
Long Kỳ Thiên một tiếng cũng không kêu la, hắn cắn răng gượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-sac-phuong-hoang/1128636/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.