"Ngươi tên là gì?"Ngô Vọng bỗng nhiên hỏi.Lâm Tố Khinh vội vàng trả lời:"Tố Khinh.""Tên bình thường.""Cái này.
.
.""Sư môn, tuổi tác tu hành, tuổi bản thân, tự giới thiệu đi."Ngô Vọng lạnh nhạt nói:"Sau này ngươi sẽ ở bên cạnh ta sáu năm, ta sẽ cho ngươi thù lao tương ứng, chuyện ngươi cần làm cũng không phải là cởi quần áo gì đó, mà là giúp ta nghiệm chứng một chút lý luận tu hành, thuận tiện giới thiệu tỉ mỉ tình hình Nhân Vực mà ngươi biết cho ta nghe."Lâm Tố Khinh hơi suy tư, nhỏ giọng nói:"Thuở nhỏ ta bái sư Thanh Phong Vọng Nguyệt môn, đi theo sư phụ Tả Động Chân Nhân tu hành đã hơn ba mươi năm, trong môn mặc dù không nhiều tu sĩ, nhưng mọi người lễ kính hỗ trợ, đều đi tiên lộ."Ngô Vọng gật gật đầu, tổng kết nói:"Xuất thân môn phái nhỏ bình thường, tư chất bình thường, năm nay hơn bốn mươi tuổi."Trong nháy mắt cái trán Lâm Tố Khinh treo đầy hắc tuyến, vội nói:"Miễn là ta bước vào Ngưng Đan cảnh, liền có thể có nghìn năm tuổi thọ, hơn bốn mươi tuổi cũng chẳng qua là, chẳng qua là.
.
."Ngô Vọng lộ ra mỉm cười vài phần ôn nhu, gật đầu, phụ họa theo "Ừ", "Ừ".Khóe miệng Lâm Tố Khinh nhếch lên, lặng lẽ nghiêng đầu đi, nỗ lực bình phục lại.Đáng giận, làm sao lại đáng giận như thế!"Đúng rồi."Ngô Vọng bình tĩnh mà đâm thêm một đao:"Sư đệ và sư muội của ngươi đi trong đêm rồi, vận khí không tệ vừa vặn có một chiếc thuyền lớn Nhân Vực đi ngang qua.
Nhìn bộ dạng của sư đệ ngươi, nếu như tối nay lái thuyền, hắn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-tien-nay-qua-nghiem-tuc/1390484/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.