Đó là trợ lý Shumei của Gawakyo Wasai cùng một người đàn ông lạ.
Dường như bọn họ đang nhỏ giọng tranh cãi về điều gì đó.
Bọn họ đang nói gì thế nhỉ? Hắn ôm cột cổng, lặng lẽ ló đầu ra ngoài.
Tiếng Nhật mơ hồ truyền đến, nhưng âm thanh đã nhỏ lại cộng thêm trình độ Nhật ngữ sứt mẻ nên Thành Chu chả nghe được bao nhiêu, kể cả mấy từ đơn lẻ.
Mà chiếm đa số trong cuộc đối thoại đó là cái tên Gawakyo Wasai.
“Gϊếŧ!” … Một từ quen thuộc bay vào tai hắn.
Gϊếŧ? Gϊếŧ cái gì? Bọn họ muốn gϊếŧ ai? Hay ai muốn gϊếŧ bọn họ?
Tiếng tranh cãi của hai người từ từ lớn dần.
Tuy không hiểu rõ hết được cuộc tranh luận, nhưng hắn cũng phần nào biết được hai người đang ở hai vị trí đối lập.
Shumei bình thường an tĩnh ôn hòa lúc này lại đang rất kích động, dường như đang trách cứ người đàn ông kia.
“Ăn sống hắn!! Gϊếŧ chết hắn!!! …”
Cái gì?! Ăn ai chứ? Rốt cuộc là ai đang nói vậy? Thành Chu sởn hết cả gai ốc. Không chỉ lời nói ấy khiến hắn sợ hãi mà ngay cả chính bản thân âm thanh phát ra đều rõ ràng không thuộc về hai người đang cãi lộn kia.
Còn có người thứ tư ở đây. Là ai? Tại sao phải nói ra lời tàn nhẫn như vậy?
Một lần rồi lại một lần, tiếng nguyền rủa nặng nề liên tục rơi vào tai hắn, tiến thẳng vào đại não, mang theo đầy thù hận và ham muốn.
Như bị thanh âm đó mê hoặc, ánh mắt hắn quét khắp xung quanh, bắt đầu tìm kiếm nơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-tieu-quy-dai-1-hong-diep/861571/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.