Sau khi dụ hoặc… à… là thuyết phục xong tiểu thạch bia nhập bọn, cũng là lúc trở về. Nhưng trước tiên… ầm! Tôn Kỳ lấy ra một cái chum đá lớn.
Chum đá này là tiểu thạch bia đục đẽo trong lúc rảnh rỗi, cũng chẳng để làm gì, bây giờ tiểu thạch bia đã gia nhập vào hắn, hắn liền lấy xài tự nhiên.
“Ngươi định làm gì?” Hỏa Hỏa khó hiểu hỏi.
“Thần thủy này mặc dù không thể trực tiếp đụng vào nhưng dù sao cũng là thần thủy hiếm có trong trời đất, mang về từ từ nghiên cứu, tất có chỗ hữu dụng.” Tôn Kỳ cười nói, hai tay kết ấn, cuốn lên thần thủy đổ vào trong chum đá. Chỉ một thoáng sau, thần thủy trong hồ nhỏ bị vét sạch, một giọt cũng không còn. Nếu như có thời gian, hắn thậm chí còn muốn đục ra hồ nhỏ mang về, thứ tốt thế này không thể bỏ sót.
Tôn Kỳ nhìn thần thủy sóng sánh chum đá gật đầu hài lòng.
“Ngươi định thế này mang xuống núi sao?” Hỏa Hỏa hỏi.
“Tất nhiên là không!” Tôn Kỳ trả lời ngay. “Ngươi không phải nói thiên địa ấn ký của ngươi chứa nội không gian sao? ta định dùng nó chứa đồ.”
“Không được! đấy là nhà của ta không phải chỗ chứa đồ.” Hỏa Hỏa dứt khoát từ chối.
“Thôi! đừng có làm như xa cách như vậy, nhà của ngươi cũng là nhà của ta. Cho ta để đồ một chút, ta cho ngươi thêm linh khí.” Tôn Kỳ dụ ngọt.
Nghe đến linh khí, Hỏa Hỏa làm ra vẻ miễn cưỡng gật đầu.
Chuyện này làm Tôn Kỳ nhớ đến Tử Kim Hồ Lô, để nhập vai thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-to/2321394/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.