Tại một khu rừng âm u, không khí nặng trĩu hơi nước, đang trời xanh mây trắng, chợt mây đen vần vũ, sấm chớp đùng đùng, chiếu sáng đến những góc tối nhất khu rừng.
Bầy thú vội vàng chạy tìm chỗ tránh mưa, ngay cả Yêu Thú bình thường hung thần ác sát, hôm nay nghe tiếng sấm này, trong lòng không hiểu vì sao run rẩy, cũng tự tìm chỗ tránh.
Khu rừng này vốn không thiếu những trận mưa bất chợt nhưng lần này đặc biệt khác, đây không phải dấu hiệu mưa mà là… kiếp!
Tôn Kỳ ngồi trên một tảng đá, bên cạnh là xác mấy chục con Yêu Thú.
Sau đầu hắn một vòng Chuyển Luân dựng lên, bên trong là hồn phách của Hắc Thiết Bọ Cạp.
Hồn phách bọ cạp không ngừng vẫy vùng phá hoại, mưu toan trốn thoát nhưng nó bị những sợi tơ vàng trói buộc, càng vùng vẫy càng bị quấn chặt, cho dù nó có cắt đứt bao nhiêu tơ vàng thì cũng không thoát khỏi.
Tơ nguyên ngay cả phong thần cũng khó phá, chỉ là hồn phách một con bọ cạp há có thể làm nên chuyện.
Tôn Kỳ thần thức hóa thành lưỡi đao không ngừng cắt chém, gọt bỏ ý thức của con bọ cạp.
Mỗi lần đắc thủ đều khiến con bọ cạp đau đớn vạn phần, Tôn Kỳ không dám mạnh tay từng chút từng chút một làm, sợ giống như những lần trước hồn phách bạo tạc.
Hồn phách bọ cạp bị gọt đi ý thức khiến nó dần trở nên ngu ngơ.
Nửa giờ sau, Tôn Kỳ trán toát mồ hôi, thần thức tiêu hao rất lớn khiến hắn tinh thần mệt mỏi, thần thức đao vung lên chém
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-to/2321930/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.