“Xin đừng mà! Đây là đồng tiền cuối cùng của nhà chúng ta.”
“Hừ! ngươi không thể ích kỷ như vậy. Đây là tiền đóng góp bảo vệ và làm sạch môi trường, là công việc lợi ích mang tầm quốc gia, ai cũng có nghĩa vụ đóng góp.”
“Cái gì mà làm sạch môi trường? ta thấy rõ ràng là các ngươi chỉ đặt thêm thuế để làm khổ dân.”
“Ngu ngốc! đúng là cái thứ dân đen ngu ngốc! Để ta phân tích cho ngươi nghe: ngươi có thừa nhận hải quốc chúng ta có ba con sông đổ ra, nên lúc nào cũng vẩn đục bùn đất, Hải tộc chúng ta thường xuyên sống trong ô nhiễm khiến cho chúng ta mắc nhiều thứ bệnh, trẻ nhỏ sinh trưởng khó khăn, tuổi thọ bị rút ngắn… Những điều này có đúng không?”
“Ừm… ờ… thì cũng đúng…”
“Đúng quá ấy chứ! Vậy ta lại nói tiếp nếu như có thể làm sạch môi trường nước thì có phải hạnh phúc cho toàn dân, đúng không? Đóng tiền làm sạch nước là chủ trương sáng suốt và đúng đắn của quốc vương, các ngươi phải tích cực đóng góp.”
“Chuyện nước đục là chuyện đã có trăm triệu năm nay, trước nay vẫn luôn như thế, bọn ta cũng đã quen. Các ngươi nói làm sạch môi trường nước là làm sạch thế nào?”
“Rất đơn giản. Bọn ta nhận ra môi trường nước sở dĩ vẩn đục là do có quá nhiều hoạt động di chuyển quấy bùn cát phía dưới đáy lên khiến cho nước bị đục. Vậy nên chỉ cần hạn chế di chuyển là nước tự động sẽ sạch.”
“Lý lẽ gì thế này? làm sao có thể hạn chế di chuyển được.”
“Ha…
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-to/61549/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.