"Yến Yến vĩnh viễn sẽ không đuổi huynh đi. Bất luận xảy ra chuyện gì, huynh đều là Quân Ngự ca ca quan trọng nhất của ta. " "Yến Yến. " Yến Tuyết Không nhìn mặt giếng, chợt nghe có người gọi y liền xoay người đã thấy Tạ Ngự Trần chắp tay đứng dưới tán cây, huyền y tóc đen thân thể như ngọc. Tạ Ngự Trần vài bước đi tới trước mặt y. Có lẽ là do ánh mắt quá chăm chú nên biểu tình lạnh lùng trên gương mặt trở nên nhu hoà hơn, hắn đưa tay ra, trên tay cầm một bó hoa mai dính sương đến trước mặt y. Yến Tuyết Không mắt vàng nhẹ chớp, tiếp nhận hoa một cách tự nhiên, nói: "Đa tạ Quân Ngự ca ca. " Tạ Ngự Trần quan sát phản ứng của y. Hoàn toàn không có kinh hỉ cùng cảm động giống như Hoa Nguyệt Lung viết trên bản 'Theo đuổi người mình thích bảo điển', không khỏi khẽ nhíu mày. "Hoa Ưu Đàm, ngươi lần trước rất thích. " "Hiện tại cũng rất yêu thích. " Yến Tuyết Không cúi đầu, nhẹ ngửi cánh hoa, cười nói: “Chỉ là một bó như thế này làm ta nhớ tới lúc trước ở hoàng cung mẫu hậu cũng đem lên rất nhiều bó.” Tạ Ngự Trần: "..." Đầu óc hắn bị nước vào mới đi tin tên ngu ngốc thiên đạo kia. Bảo là thay đổi quan niệm cổ hủ bên trong của Yến Tuyết Không, kết quả dùng biện pháp Hoa Nguyệt Lung đưa ra lại càng tăng thêm ấn tượng sâu sắc về người thân. Tạ Ngự Trần đưa tay, muốn túm lấy hoa ném xuống. Yến Tuyết Không né tránh, đem hoa bỏ vào túi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-vat-chinh-troi-dinh-dang-online/1180679/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.