Tác giả: Lộc Thập
Edit: Sâm Sâm
***
Tạ Hà trầm mặc: "Cậu đã nói với người rồi."
"Vậy —— thỏa mãn đam mê nhỏ có thể nói cho người của con một chút?"
Tạ Hà không nói lời nào, cảm thấy sở thích của cún nhỏ Tạ thật là kỳ lạ, vẫn đang cố gắng mặc cả với đối phương: "Một ngày lâu lắm, nửa ngày được không?"
"Không được." Tạ Hành Dữ không nhượng bộ "Nếu chú nhỏ không đồng ý, có lẽ con sẽ đổi trừng phạt khác đó."
Tạ Hà nghe xong lập tức kinh hãi, một ngày làm người mù ngoại trừ "nhàm chán" ra thì không có chỗ hỏng nào khác, nếu đổi trừng phạt khác...!
Thầy Tạ nghiến răng đồng ý: "Một ngày...!thì một ngày."
Thấy anh đồng ý, Tạ Hành Dữ hơi nhướng mày: "Con đáng sợ như thế sao? Chú nhỏ không phải nghĩ rằng hình phạt của con là điều gì đó không thích hợp với trẻ con đấy chứ?"
Tạ Hà ngửa đầu đối mặt với cậu, thầm nói chẳng lẽ không phải?
"Chú nhỏ đồng ý hẹn hò với con." Tạ Hành Dữ ngồi xuống cạnh anh "Kết nối của chúng ta không phải cũng nên đi sâu hơn một chút sao? Chỉ dừng lại ở hôn môi thôi không khỏi có hơi xa lạ quá rồi."
Tạ Hà: "..."
Này không phải là suy nghĩ không thích hợp với trẻ con sao!
Anh dịch người về sau theo bản năng thì Tạ Hành Dữ lại nói: "Nhưng mà chắc chắn phải đợi nuôi tốt cơ thể chú nhỏ rồi lại nói —— Đi rửa tay thôi, chuẩn bị ăn cơm."
Tạ Hà thở phào một hơi, thầm nói thôi vẫn là không nên nuôi anh tốt đi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-vat-phan-dien-om-yeu-khong-muon-no-luc/1803552/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.