1. Đào xấu
Đầu tháng ba, hoa đào ở Đan Dương Phong nở rộ.
Một cành đào được thần mùa xuân dùng làm tấm biển dẫn đường, tấm rèm mùa xuân vừa được vén lên, hoa đào trên núi đua nhau bừng nở, trời mây tươi sáng rực rỡ, hương hoa đào làm say lòng người. Tháng năm, quả đào chín, Khúc Trì gửi thiệp mời cho ba môn phái còn lại tới thưởng đào đàm luận đạo giáo, mời ba môn chủ tới Đan Dương, thảo luận về chuyện mùa xuân, giảng giải đạo kinh, cũng coi là một thú vui tao nhã.
Nhưng theo lời Từ Hành Chi thì là nhớ bổn sơn chủ thì cứ nói thẳng, bày vẽ làm gì.
Mấy người tham gia buổi tụ họp, dù là Từ Hành Chi, Khúc Trì hay là Chu Bắc Nam đều đắm mình trong rất nhiều sách, nếu nói là “ngồi đàm đạo” thì không thua kém gì lão hủ nho nghiên cứu đống sách cũ nát cả đời. Nếu có các đệ tử ở đây, chắc chắn bọn họ sẽ nghiêm túc hơn, nhưng đám bạn già tụ tập với nhau, không cần nói nhiều lời ra vẻ, cứ pha trà uống rượu, ôn chuyện ngắm hoa là được.
Tiệc thưởng đào của Khúc Trì không sánh bằng hội bàn đào trên thiên cung nhưng hơn ở chỗ tất cả mọi thứ được chuẩn bị đều thỏa đáng ấm áp: Buổi bàn luận đạo giáo được tổ chức ở gian điện nhỏ sau núi, hơi khuất và yên tĩnh, cũng để Chu Bắc Nam không bị ánh nắng chiếu vào; bàn và chén của Từ Hành Chi được đặt chếch sang trái, tiện cho y cầm nắm; chưa kể đến rượu ngon trà thơm, chỉ cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-vat-phan-dien-qua-xinh-dep/1464269/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.