Thất hứa rồi một mình đi biển chơi?
Tuổi già thê thảm của nguyên chủ, còn có lửa đạn bay đầy trời, âm thanh loài người khóc lóc cùng hình ảnh thế giới sụp đổ hiện ra trước mắt Tô Đường.
Cậu run run sau đó kịch liệt lắc đầu.
Không được! Không được!
Tuyệt đối không được!
Thất hứa với nhân vật phản diện sẽ không xong đâu!
Vậy mang theo nhân vật phản diện cùng đi ra biển thì sao?
Tô Đường suy ngẫm, lâu lâu mới có thời gian một nhà ba người sum vầy.
Nhưng nhân vật phản diện đối với cậu rất tốt, mỗi ngày đều nhường thịt cá cho cậu ăn.
Tô Đường lắc trái lắc phải.
Tô Đường nhìn Lan Tĩnh đang bận rộn làm bánh quy cho cậu ăn dọc đường.
"Mẹ ơi." Cậu đứng phía sau kéo vạt áo cô.
"Sao thế?" Lan Tĩnh quay đầu, sau đó nói: "Hôm nay không ăn bánh quy, đây là phần cho ba ngày tới."
Đôi lúc Lan Tĩnh đang làm bánh, Tô Đường sẽ đứng phía sau ngước đầu hít hít mũi nhỏ, vẻ mặt thèm nhỏ dãi rồi làm nũng bán manh ý đồ xin một miếng.
Đương nhiên từ sau khi Tô Đường bị sâu răng thì chưa từng thành công.
Tô Đường biết mẹ đang hiểu lầm ý mình, hôm nay cậu cũng không có tâm trạng ăn uống, sinh mệnh đang bị đe dọa làm sao còn nghĩ tới chuyện không đâu.
Nhưng mà bánh thơm quá chừng!
Tô Đường nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt chính trực không để lộ dáng vẻ thèm ăn, cực kì nghiêm túc nói với Lan Tĩnh: "Mẹ ơi, con đã hứa sẽ đi chơi với A Chử rồi.
Con không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-vat-phan-dien-sieu-dang-so/1991008/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.