Trong bữa ăn, hai người cùng hiện thân, tấm màng nhựa trắng được treo hai bên lều thịt nướng làm cho bên cạnh không thể nhìn thấy, Tô Mạt Lê rất hài lòng.
Ở trên bãi biển có người uống say rồi tìm mấy cô gái trẻ xin Wechat, tình huống như vậy cô đã nhìn thấy quen rồi.
Nếu thực sự có người đàn ông nào dám làm điều này, cô thực sự không muốn thấy Chris Fado vắt người ta ngay tại trận đâu.Tô Mạt Lê cởi bỏ quần và áo ngắn tay ra, bên trong là bộ bikini mà cô đã mặc từ sớm, bãi biển đầy nắng thế này thì làm sao có thể thiếu mấy bộ bikini được! Cô cũng phục vụ theo sở thích của ác ma mà chọn một bộ bikini chất liệu ren đen.Vừa cởϊ qυầи ra, cô vừa cười vừa nhìn Chris Fado: “Đồ bơi của em...” Lời cô còn chưa nói dứt...Đôi mắt sắc lạnh của Chris Fado lướt qua bộ ngực gồ ghề, vòng eo thon nhỏ và đôi chân dài miên man chỉ mặc đồ lót bikini của cô.
Dù đôi môi mỏng cong lên nhưng anh không hề mỉm cười: “Em có chắc là muốn ăn mặc như thế này không? Vậy thì bọn họ...” Chris Fado nhìn chằm chằm cô như nhìn một con rắn đang thè lưỡi tìm thông tin, ngón trỏ bên phải tùy ý mà vạch ra một đường: “Không cần mắt nữa, móc ra đi.”Tô Mạt Lê không hề cho rằng Chris Fado đang nói đùa, rõ ràng là mặc cho anh coi, cho nên cô chỉ có thể gượng cười, nhanh chóng mặc quần dài và áo tay ngắn vào: “Chỉ để anh nhìn một chút thôi, em không muốn đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-vat-phan-dien-trong-truyen/1221785/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.