Chương 110: Thế giới 4- Yêu là một tia sáng màu xanh lục (23)
Editor: Nhi
Beta: Min
Phát súng này của Lâm Tiện vô cùng dứt khoát quyết đoán, một tiếng 'pằng' đã phế mất một chân của Lâm Hạo Nhiên, còn nhanh gọn sạch sẽ hơn lúc trước Lâm Hạo Nhiên đánh gãy chân anh.
"Mang người đi." Lâm Tiện ném súng lục ra sau lưng, hờ hững ra lệnh một câu.
"Ai cho mày lá gan đó?! Vậy mà mày... vậy mà mày dám..." Thời Nghệ Viện khiếp sợ trừng mắt nhìn, nhìn vũng máu lớn tràn ra trên mặt đất, cảm thấy đôi mắt vô cùng đau đớn.
Nhưng Lâm Tiện căn bản không để ý tới bà ta, nổ súng xong thì quay đầu đi luôn, như thể không hề nghe thấy tiếng của Thời Nghệ Viện gào rống sau lưng.
Trên đường về nhà lớn, Lâm Tiện ngồi ở ghế sau, mặt vô cảm nhìn phong cảnh chạy lùi ngoài cửa sổ xe, hai tay đan vào nhau đặt trên đầu gối, ánh sáng lạnh lẽo ban đêm chiếu lên mặt anh, có chút cảm giác lạnh như băng.
Lâm Hạo Nhiên ngồi bên cạnh anh, sau một lúc chết lặng, lúc này cảm giác đau đớn khi bị viên đạn đục lỗ mới chậm rãi truyền tới, đau đến mức khiến Lâm Hạo Nhiên tái mặt, trên cổ toàn là mồ hôi lạnh. Cái tay máu chảy đầm đìa của gã ôm lấy miệng vết thương, quay đầu nhìn Lâm Tiện mặt vô cảm, đau đến thở thôi cũng run rẩy, "Lâm Tiện, mày hận tao lắm chứ gì?"
Lâm Tiện quay đầu lẳng lặng nhìn gã một lúc, bỗng nhiên bật cười, "Tại sao tôi phải hận anh? Người thích ứng được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-vat-phan-dien-va-mat-hao-quang-nhan-vat-chinh/2644979/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.