Đối với động tác kỳ lạ đó, trong lòng Dương Cửu Lang đột nhiên nổi lên cơn tức giận vô hình.
Trương Vân Lôi cầm ảnh lên trả cho Trình Dương, lúc hắn ta nhận lại ảnh không biết là vô tình hay cố ý mà chạm vào ngón tay thon dài của Trương Vân Lôi, cậu vô tư, căn bản không để ý.
Dương Cửu Lang thấy được, anh bước thẳng đến đó, nặng nề đẩy cửa ra, hai người bên trong giật mình đồng thời quay đầu nhìn sang. Anh làm bộ như không có chuyện gì xảy ra: “Trương Vân Lôi, xe đến rồi, đang chờ cậu đấy.”
“Được, tôi biết rồi.” Trương Vân Lôi cầm đồ của mình rồi đi ra ngoài, không ngờ lại bị Trình Dương kéo cánh tay lại, vô cùng đột ngột. Trương Vân Lôi đang gấp gáp đi về phía trước, làm sao nghĩ đến chuyện bị kéo cánh tay, cậu bị đau kêu lên một tiếng, điện thoại di động trong tay cũng rơi xuống đất. Trình Dương thấy thế lập tức buông tay ra, hỏi: “Xin lỗi xin lỗi, tôi động trúng vết thương của cậu rồi à?”
Trương Vân Lôi đau đến không nói thành lời, lúc này Dương Cửu Lang cất bước như bay đến trước mặt cậu, kéo vai Vân lôi lại rồi cởi áo khoác, kiểm tra cánh tay cậu. Dương Cửu Lang nóng nảy nói to về phía Trình Dương: “Cậu làm cái gì vậy? Cậu không biết cậu ấy đang bị thương à? Có thể chịu được sức mạnh lớn như vậy sao? Cậu ấy có chuyện gì cậu đền nổi không?”
Dương Cửu Lang mắng lớn tiếng đến mức mặt đỏ rần. Mọi người đều biết Dương Cửu Lang tốt tính, với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhap-hi-qua-sau/2556402/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.