"Cần giúp một tay không?" Trần Chi Mặc đi tới bên cạnh cậu.
"Được,giúp em đem thịt bằm trộn lại một chút đi."
Vì vậy, hai người ở trong phòng bếp bận rộn.
Mặc dù chỉ là ba món ăn đơn giản ,lại giằng co hơn một giờ.
Đem món ăn nóng bưng lên bàn, Trần Mộc Ngôn chống nạnh cười nói: "Hắc, đây coi như là chuyện đầu tiên hai chúng ta cùng hoàn thành chung!"
Mặc dù mới vừa rồi Trần Chi Mặc cũng ở phòng bếp giúp một tay, nhưng lại không có nói một câu .Loại trầm mặc này cũng không làm Trần Mộc Ngôn cảm thấy khó khăn như vậy ,ngược lại cho dù không nói câu nào, cậu cũng biết bọn họ đang ở cạnh nhau.
Mùi vị thức ăn so với tay nghề dì Lý kém quá xa, chỉ có thể coi là chín có thể ăn mà thôi. Trần Mộc Ngôn không có khẩu vị gì, cải trắng quá già,thịt bò quên bỏ gia vị gừng cùng rượu có chút tanh, chẳng qua là đối diện Trần Mộc Ngôn không nhanh không chậm ăn,khi dọn dẹp bát đũa món ăn không có gì còn dư lại.
"Em đi nghỉ ngơi đi, ngày mai không phải còn đi làm sao?" Trần Chi Mặc đứng dậy đem bát đũa thu vào trong phòng bếp.
Không biết có phải là ảo giác hay không ,Trần Mộc Ngôn nhìn thấy đối phương vẫn vẻ mặt lạnh nhạt bên trong có một tia ý cười thoáng qua.
Cậu hoài niệm cái cười ôn nhu của Trần Chi Mặc ,biết tính mà vừa đúng, làm cho tâm tình người ta đắm chìm trong nhẹ nhàng nhộn nhạo. Mặc dù cậu vô số lần hoài nghi mỉm cười như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhap-hi/217898/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.