Trong phòng yên tĩnh trong chốc lát, Diệp Bạch đột nhiên lên tiếng: "Diệp Trần cũng giống như ngươi?"
Diệp Thập Tam cũng rất mau mắn mà trả lời: "Không sai."
Diệp Bạch trực tiếp hỏi: "Các ngươi định làm gì?"
Diệp Thập Tam cũng trực tiếp trả lời: "Ta định tìm ngươi, nhưng hắn có ý định khác, cụ thể là như thế nào thì ta cũng không rõ."
Diệp Bạch hỏi: "Hiện tại hắn đang ở đâu?"
Lúc này Diệp Thập Tam trầm mặc một chút: "Ngươi lại đây, cái này ta chỉ nói cho một mình ngươi biết."
Diệp Bạch liếc mắt nhìn Diệp Thập Tam một cái sau đó chuyển hướng về phía Phó Trường Thiên hỏi: "Ngươi có biết sinh thời Diệp Khiêm phu nhân thường hay đến nơi nào không?"
Diệp Thập Tam nhịn rồi lại nhịn, nhưng chung quy vẫn là nhịn không nổi mà tiến lên nói: "Phu nhân là nương của ngươi!"
Ai cũng không buồn quản đến hắn, Phó Trường Thiên vừa nghe Diệp Bạch nói, lập tức quay sang hỏi người bên cạnh, trước đó chính là thuộc hạ của phủ thừa tướng, lão thấp giọng nói: "Thừa tướng phu nhân bình thường không ra khỏi cửa, mỗi lần ra ngoài cũng là đi các chùa miếu gần đó để dâng hương..."
Diệp Bạch hỏi: "Là ngôi chùa nào?"
Người trả lời việc trước đó vội nói: "Là chùa Viên Pháp".
Diệp Bạch gật đầu một cái, người trong nhà chỉ cảm thấy hoa mắt, người vốn dĩ đang đứng bên cạnh đã ra khỏi phòng, chỉ trong một nhịp thở, ngay cả tiếng bước chân cũng không nghe thấy.
Văn Nhân Quân thu hồi hộp đen, đối diện với Phó Trường Thiên nói: "Đem hắn an bài cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhap-ma/532483/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.