Khổng Tổng không quay đầu, khoác balo lên lưng, tay siết chặt điện thoại trong áo gió. Nó cắm cổ đi một nước, chỉ sợ Khang Dĩ Hinh gọi mình lại, kiểm tra xem mình thật sự xoá ảnh chưa.
Khang Dĩ Hinh hôm nay điên rồi, Khổng Tổng không hiểu nổi, mình chụp vài tấm ảnh cháu trai và học trò chồng mẹ thân thiết thôi mà, kích động như vậy làm gì, còn đòi chết đòi sống.
Chắc do tinh thần mẹ dạo này kém sẵn, cháu trai là tên đồng tính luyến ái vừa hay đốt cháy cọng rơm cuối cùng của bà, Khổng Tổng thầm nhủ, biết vậy xuống xe hẵng chụp, không để mẹ thấy.
Kể từ ngày đi Nhật Bản về, Khang Dĩ Hinh rất kì lạ, cả người mấp mé triệu chứng bệnh thần kinh. Đêm bà về đến nhà là gần 11 giờ, Khổng Tổng đang ngồi phòng khách chơi game, ngẩng đầu thấy một Khang Dĩ Hinh tiều tuỵ, khuôn mặt hốc hác chẳng thèm trang điểm, đôi mắt sưng húp ủ rũ, trông như khóc suốt hai ngày.
Liên tưởng đến hôm sinh nhật, bố nói trong điện thoại rằng mẹ bị ốm mất giọng, tâm lý Khổng Tổng xác định 99% là bố nó ngoại tình, mẹ nó đi Nhật Bản đánh ghen.
Cẩn thận suy ngẫm, chuyện bố ngoại tình để lộ khá nhiều sơ hở, bố nó được mời sang Tokyo dạy lâu lắc mới về nước vài đợt, chẳng đều đặn bằng Khang Dĩ Hinh tự mình đi thăm ông - rất rõ ràng - với bố nó, cái nhà này đã chẳng còn quan trọng, nếu không vì cớ gì con trai mình đẻ bị buộc chuyển trường mà ông không thèm đánh cái rắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhap-thuy-chi-nam/164301/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.