Tần Tiên Nhi nhìn khuôn mặt thành khẩn của hắn, phương tâm rối loạn, mặc dù không muốn gả cho một thanh niên tuổi còn nhỏ hơn mình, nhưng thân thể đã bị hắn chiếm được, còn biện pháp nào khác đây? Chẳng lẽ cuối cùng không lấy chồng hoặc thật sự ở trên sông Tần Hoài sống cả đời ư?
Trong lòng nàng đang âm thầm suy nghĩ, nhưng Vi Nhi lại chậm rãi quay đầu sang, nhìn Lý Tiêu Dân thì thầm nói: "Ngươi cùng chúng ta trải qua một đêm, nếu để cho công tử cùng ngươi rất thân mật kia biết chuyện, vật chẳng phải là gây ra hiềm khích giữa các ngươi ư, làm cho tình cảm giữa các ngươi tan vỡ? Nếu như vậy, là chúng ta làm người xấu".
Một câu nói này, như năm đạo thiên lôi cùng một lúc đánh vào đỉnh đầu Trần Tiên Nhi. Nàng phẫn nộ mà nhin vẻ mặt mờ mịt của Lý Tiểu Dân, cơ hồ muốn ọe hết sự ghê tởm trong lòng ra,lại nhìn hắn giả bộ hướng đầu nhìn trời giống như không nghĩ ra người Vi Nhi nói là ai, càng không khỏi giận dữ, hung hăng tát một cái vào mặt Lý Tiểu Dân, căm hận nói: "Không ngờ ngươi là một kẻ chỉ yêu nam nhân, ghê tởm!"
Một cái tát này đánh Lý Tiểu Dân ngã trên mặt đất, Tần Tiên Nhi ôm lấy Vi Nhi xoay người đi luôn, thi triển khinh công, trong nháy mắt đã ra khỏi ngôi miếu đổ nát, nghĩ tới vừa rồi mình thế mà bị một một thiếu niên yêu nam nhân dùng cái vật dơ bẩn của hắn tiến nhập thân thể trong sạch của mình, không khỏi cảm thấy ghê
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ca-thai-giam-sam-hau-cung/273347/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.