Hoa trong hoa viên vẫn chưa nở.
Thương lão phu nhân cho người chuyển một gốc hao mai vào trồng ở nơi này. Bà đang ngửi mùi hương cảu cây hoa mai. Dường như cuối cùng bà cũng tìm thấy một chút hy vọng, bà bật cười. Khi phu quân của bà chết, bà đã cho rằng mọi hy vọng đã tan biến. Nhưng có người nói với bà, bà vẫn còn hai người con trai, hai người này trưởng thành, lấy vợ sinh con, đó chính là hy vọng trong tương lai của bà.
Lúc con trai cả chết, sắc mặt bà rất bình tĩnh, nhưng trong lòng quặn đau. Bà không thể để cho người khác nhìn thấy những giọt nước mắt đau khổ của mình. Đứa con thứ hai của bà, bây giờ đang bị nhốt bên trong cánh cửa sắt kia, đang bị khóa bởi một chiếc khóa rất to và nặng. Hàng ngày ba bữa cơm chỉ có thể do một tên nô tài câm trong nhà đưa đến. Bà không thể không làm vậy, vì nó đã bị điên bởi một người đàn bà.
Đôi bàn tay đầy nếp nhăn của Thương lão phu nhân đang vuốt ve cành mai, thở dài. Bà không muốn để cho bất cứ người nào làm phiền đứa con này. Bây giờ số lần phát bệnh của nó ngày càng nhiều, có lẽ không bao lâu sau sẽ chết. Lúc chồng bà chết, bà vẫn có thể kìm nén được. Nhưng lúc ở linh đường của con trai cả, bà đã cần người khác dìu đi tế cúng con trai mình. Bà ngày càng già yếu, không bao lâu nữa sẽ đi theo bọn họ. Bà đã quyết định, trước khi chết, sẽ mang Hành Châu đi theo,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dao-khuynh-thanh/121803/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.