Ngày mồng 8 tháng 6, trời nắng.
Trời vừa mới sáng, khắp trong ngoài nhà Đường Gia Bảo đã bắt đầu bận rộn, xa xa chỉ nhìn thấy khói bếp nghi ngút bay lên. Trên gương mặt mỗi người lộ rõ nét mừng vui khôn tả, không như bình thường. Mọi người đều rất bận rộn vì bữa tiệc của Đường Gia Bảo.
Khoảng một giờ đồng hồ trôi qua, cửa lớn của Đường Gia Bảo đột nhiên mở ra, một chiếc xe ngựa xa hoa phóng ra, một đội cưỡi tuấn mã, lưng đeo trường kiếm đứng xung quanh bảo vệ.
Đường Duyệt nhìn tiểu đệ Đường Tiểu Bảo đang được mẹ ôm trong lòng, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt sáng long lanh, lại còn đưa miệng chúm chím cười với nàng. Trong vô thức, nàng muốn đưa tay ra để nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn ấy, nhưng tay đưa ra nửa chừng thì nhìn thấy mẫu thân nàng chau mày lại. “Bỏ xuống!”. Tiếng quát của mẫu thân ở ngay đằng sau vang lên, tay của Đường Duyệt cứng đờ ra một lúc, vẫn chưa kịp phản ứng gì, mẫu thân nàng đã giật mạnh tay làm cho tấm rèm xe buông xuống, còn không quên thắt chặt lại chiếc tã của Tiểu Bảo.
Đường Duyệt cúi thấp đầu xuống, nàng không dám nhìn vào mắt của mẫu thân nữa, đôi mắt đẹp ấy ngay lập tức nhìn chằm chằm vào nàng một cách rất nghiêm khắc, như thể đang mong đợi giá như nàng chưa từng tồn tại vậy.
Lúc ăn sáng, phụ thân nói với mẫu thân: “Hôm nay có nhiều khách đến, rất ồn đó. Nàng đưa Tiểu Bảo ra ngoài mua ít đồ dùng, đưa cả con gái đi cùng, nó cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dao-khuynh-thanh/121829/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.