Đây là Sở Mộ Vân.
Mạc Cửu Thiều nhắm mắt. Sắc mặt y bất biến, duy chỉ có khuôn mặt sương lãnh xuống mấy độ.
Ký ức nơi đây chỉ có một đoạn ngắn. Mạc Cửu Thiều hít sâu một hơi, lần thứ hai mở mắt ra, huyền phù ngọc đã bay lơ lửng giữa không trung, y cắt đầu ngón tay, giọt máu đỏ tươi thấm vào ngọc xanh. Viên ngọc kia như có sinh mệnh mà hút máu vào.
Ngay sau đó, ánh sáng xanh hóa thành sáu con rồng lao ra từ viên ngọc, cuối cùng bao phủ toàn bộ Thiên Loan Phong.
Giống như không gian bị đè nén, toàn bộ Thiên Loan Phong không ngừng vặn vẹo, hồi ức thật giả đan xen, bóng người đi tới đi lui giống như ảo ảnh, nhìn thấy nhưng không thể chạm vào.
Mạc Cửu Thiều từ đầu đến cuối chỉ nhìn chằm chằm vào một người.
Đứa trẻ kia dần dần trở thành thanh niên.
Đa số các hồi ức không khác gì trí nhớ của y. Nhưng y căn bản không thấy, không để ý, không ngờ.... Y thấy được một người khác.
Một Sở Mộ Vân khác.
Cuộc sống mười năm nhanh chóng được Mạc Cửu Thiều xem hết trong mắt, khắc lại ở trong lòng.
Những gì bị xem nhẹ đều bị phơi bày từng cái một.
Hình ảnh lưu chuyển, Mạc Cửu Thiều nhìn thấy người tối qua tỏ tình với y, Sở Mộ Vân.
Ở trong linh tuyền, tiểu thú nhân giống như tia nắng ban mai ấm áp, sạch sẽ.
Hắn dịu ngoan dựa vào lồng ngực y, tựa như thiên trường địa cửu*.
*thời gian vĩnh cửu
Mà sau khi y đồng ý và hứa hẹn, ánh mắt tiểu thú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dinh-phai-cau-hon-bay-vi-nam-nhan-lam-sao-gio/1278158/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.