Trong thời gian này, Thẩm Thủy Yên hoàn toàn bị hắn mê hoặc đến choáng váng, ngoan ngoãn mà phục tùng. Đừng nói là hắn nhờ, cho dù hắn không nói gì thì y vẫn làm mọi thứ tốt nhất cho hắn.
Sở Mộ Vân bình ổn nhịp tim, tiếp tục nói: "Mấy ngày nay Tạ Thiên Lan ra ngoài tìm dược liệu giải độc cho ta. Hôm nay có tin thứ kia ở một nơi rất hung hiểm. Với tu vi Tạ Thiên Lan thì không thể nào lấy được, ta cũng không thích hợp để ra ngoài, cho nên muốn nhờ con ........"
Lời này làm sao Thẩm Thủy Yên lại không hiểu: "Ngươi nên nói sớm cho ta biết."
Sở Mộ Vân liều mạng khống chế cảm xúc của mình: "Ta không muốn làm con lo lắng."
Thẩm Thủy Yên vốn dĩ vẫn còn chút bất mãn nhưng khi nghe hắn nói vậy thì trong lòng vô cùng ấm áp. Mà chuyện cấp bách bây giờ là tìm dược liệu, cho nên y cũng không so đo nữa.
Y quay lại nhìn Tạ Thiên Lan, vẻ mặt vẫn đề phòng như cũ, nhưng lại không còn địch ý như trước: "Thỉnh Tạ đại phu đi cùng, ta sẽ mau chóng tìm thảo dược."
Vừa nghe Tạ Thiên Lan phải đi, ngón tay Sở Mộ Vân không khống chế được mà khẽ run rẩy.
Thẩm Thủy Yên không phát hiện nhưng Tạ Thiên Lan lại thấy được. Đáy mắt y đầy ẩn ý.
Trên mặt Sở Mộ Vân hoảng loạn, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Tạ Thiên Lan nói: "Ta có bản đồ ở đây, thiếu cung chủ mang theo là được." Dứt lời, y như làm ảo thuật mà lôi ra một cuộn da trâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dinh-phai-cau-hon-bay-vi-nam-nhan-lam-sao-gio/1278194/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.