Tống Kiệm nào ngờ người mời ăn lại là Hiền Vương.
Hắn đứng ở cửa, đấu tranh quyết liệt giữa lòng trung thành và bữa ăn trị giá ba mươi tám lượng bạc kèm một vò Nữ Nhi Hồng thượng hạng mà Túy Tiên Lâu tặng kèm.
Sau ba giây đấu tranh căng thẳng, hắn bước vào, đúng vậy, đây chính là cơ hội tốt để giám sát Hiền Vương!
Tiêu Đạt nhìn hắn: "Ngươi căng mặt ra làm gì?"
Tống Kiệm: "Ta mà cười vui vẻ quá thì người khác sẽ tưởng ta cùng một giuộc với ngươi."
Tiêu Đạt: "?"
Tống Kiệm: "Ta là chó săn của bệ hạ, chỉ làm việc vì bệ hạ, ta sẽ không tạo phản đâu, ngươi chết tâm đi."
Tiêu Đạt: "???" Mẹ nó, tức đến mức mặt phồng cả lên.
Hắn buột miệng: "Thế thì có gì ghê gớm? Bản vương cũng là chó săn của hoàng huynh! Cũng chỉ làm việc vì hoàng huynh!"
Tống Kiệm: "Ồ, thật sao?"
Tiêu Đạt "hừ" một tiếng: "Đương nhiên."
Tống Kiệm: "Vậy ngày mai Hiền Vương điện hạ nhớ đến Thiên Sát Ty để báo danh, tiện thể nộp bản báo cáo nhận chức."
Tiêu Đạt: "..."
Hắn là người rất tiện sao?
Rốt cuộc có ai quản nổi cái tên họ Tống này không?
Tiêu Đạt đưa mắt nhìn sang Tiêu Vĩnh Ninh, người đã bắt đầu ăn điên cuồng. Nàng chén hai miếng đùi gà, giữa chừng còn không quên đưa nửa con vịt quay đến trước mặt Tống Kiệm.
Tiêu Đạt: "Ngươi nói xem, ta có phải là đệ đệ đáng tin cậy nhất của hoàng huynh không?"
Tiêu Vĩnh Ninh đang nhai đùi gà: "(Nhai nhai nhai nhai nhai)"
Nàng nhìn Tiêu Đạt một lúc, rồi mới quay sang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dinh-phai-lam-am-ve-sao/2550646/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.