Lời của Cảnh Bác Xuyên vừa nói ra, cơn tức giận vốn đã cực lực đè nén của quản lý đột nhiên trỗi dậy, người đại diện tát anh ta một cái, giọng đứt quãng: "Cậu làm được, cậu thật sự giỏi, nhìn xem cậu làm được cái gì!"
"Ta không quản được cậu nữa, chúng ta hôm nay trở về thanh toán một chút, giải tán liền giải tán, quản lý của ngươi ai thích thì đi mà làm, dù sao thì tôi cũng không làm!"
Cảnh Bác Xuyên bị đánh hiển nhiên đã quen với sự cáu kỉnh của quản lý, nói xong cũng không viện cớ gì nữa, tiếp tục cầm kịch bản đọc thuộc lòng, mặc cho anh ta lảm nhảm, vẫn bình tĩnh.
Nhìn toàn bộ chuyện vừa xảy ra, Diệp Chu mím môi cười nhẹ nói: "Sao lại tức giận như vậy, ai đắc tội Phương đại tiên sinh của chúng ta, nói cho tôi biết, tôi giúp anh đối phó với hắn."
Khi người quản lý của Cảnh Bác Xuyên nhìn thấy Diệp Chu, anh ta giống như nhìn thấy một vị cứu tinh, lập tức bước tới, vẻ mặt khó tả, hung tợn cáo trạng hành vi xấu xa của nghệ sĩ nhà mình với Diệp Chu.
"Đạo diễn Diệp, anh tới rồi, tối hôm qua Tịch Dương vu khống anh, Xuyên của chúng tôi thẳng thắn, nhịn không được, hai ba giờ sáng phát mười ba bài weibo chỉ trích Tịch Dương, mười ba!"
"Nhưng cậu ta giỏi đấy, mấy bài đó cứ như tiểu luận vậy, người không biết còn tưởng rằng tôi mang không phải là một nghệ sĩ, mà là một nhà văn vĩ đại nào đó!"
Diệp Chu vừa nghe, vừa lấy điện thoại di động ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dinh-phai-tieu-het-tien-cua-nhan-vat-phan-dien-truoc-khi-han-pha-san/2540463/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.