Đoàn phim [Rạp Xiếc Kinh Dị] đã khởi quay được nửa tháng, tiến độ rất cảm lạnh.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, nam chính Từ Thiên chỉ có một khuôn mặt đẹp trai, nhưng kỹ năng diễn xuất cơ bản là bằng 0, đọc lời kịch hơi dài một chút có khi còn lắp ba lắp bắp.
Quên thoại thì cũng thôi đi, tính tình còn thuộc kiểu Phật hệ, chính là cái loại cho dù Diệp Chu có nói hay đưa ra yêu cầu gì đều có thể vô cùng bình thản tiếp thu, nhưng đến khi thực hành thực tế thì lại trở về trạng thái ban đầu, nên đơ mặt thì đơ mặt, nên quên từ thì quên từ, làm theo ý mình, thoải mái tự tại.
Anh gấp thì kệ anh, tôi vẫn sừng sững bất động.
Mặc dù [Rạp Xiếc Kinh Dị] là một bộ phim thương mại thuần túy và không yêu cầu diễn viên có kỹ năng diễn xuất cao nhưng ít nhất anh cũng phải đúng quy đúng củ một chút, cho dù kỹ năng diễn xuất không tốt, động tác cứng nhắc thì ít nhất cũng phải ghi nhớ lời thoại của mình chứ.
Diệp Chu đã từng gặp rất nhiều diễn viên không có thiên phú, nhưng loại diễn viên không có tài lại không muốn nỗ lực, 60% cảnh quay đều phải dùng diễn viên đóng thế để hoàn thành như Từ Thiên thực sự rất hiếm.
Điều này không liên quan gì đến kỹ năng diễn xuất mà là vấn đề thái độ.
Hơn nữa, Từ Thiên còn là một tiểu thịt tươi rất thú vị, không giống Liễu Vân Lam khắp nơi xu nịnh tùy thời nhặt cơ hội, cũng không như Tịch Dương khắp nơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dinh-phai-tieu-het-tien-cua-nhan-vat-phan-dien-truoc-khi-han-pha-san/2540509/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.