Mặc dù biết ( thuyền cứu nạn ) có thể kiếm được nhiều tiền, mà Diệp Chu lại không một chút nào biểu hiện sự sốt ruột.
Phải biết trong tiểu thuyết dù vai chính công thụ có bàn tay vàng bổ trợ, tình huống không thiếu tài chính cùng nhân tài cũng tốn mất ba năm mới đem bộ phim hoàn thành.
Thời gian ba năm quá dài, biến số trong đó cũng quá nhiều, so với ( thuyền cứu nạn )n Diệp Chu ngược lại coi trọng ( một hồi trò khôi hài ).
Diệp Chu tính đại khái thời gian, nếu như tất cả thuận lợi, nói không chừng có thể chiếu phim kỳ nghỉ hè năm sau.
Đem tư liệu sửa sang một chút, Diệp Chu và phòng tắm rửa, lúc mới đi ra liền nghe thấy tiếng chuông cửa.
Vốn tưởng là đầu bếp lại đây nấu bữa tối, Diệp Chu vừa dùng khăn lau tóc, vừa dubgf tay trái buộc dây áo tắm, chạy nhanh đi mở cửa.
Sau khi cửa mở, cả hai người đều ngây người.
Diệp Chu có chút mơ màng nhìn nam nhân có thân ảnh cao gầy, khuôn mặt thanh tú ngoài cửa, sau một lúc lâu không xác định được hỏi: "Ngài tìm ai?"
"Xin hỏi cậu là Diệp tiên sinh Diệp Chu?" Nam nhân nhã nhặn giọng có chút không xác định, thấy Diệp Chu gật đầu, liền giải thích: "Tôi là biên kịch của công ty Kinh Chập, họ Tôn, cậu có thể gọi tôi Tôn Hàn Bách."
Nghe vậy, Diệp Chu có chút không hiểu chuyện gì: "Tìm tôi?"
Tôn Hàn Bách gật gật đầu: "Là Giang Đình Viễn kêu tôi tới, cậu ta nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dinh-phai-tieu-het-tien-cua-nhan-vat-phan-dien-truoc-khi-han-pha-san/88073/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.