Bữa ăn tối ngon lành, Úy Trì Hi mỉm cười vui vẻ trải qua. Cô cảm thấy mình giống như Alice lạc vào xứ sở thần tiên, tất cả mọi thứ đều tuyệt vời đến khó tin.
“Thác Dã, nghe nói chiếc du thuyền ‘Oriental Princess’ này là do thật lâu thật lâu trước kia, có một vị công tước người Anh vì người vợ Đông Phương xinh đẹp của mình mà đã chế tạo ra nha, thật lãng mạn biết bao.” Sau bữa tối, cô kiên quyết lôi kéo anh đi sát đến mép hàng rào chắn trên boong tàu. Nhìn về mặt biển phía xa xa, ánh trăng phản chiếu xuống đó, giống như đang muốn kể lại truyền thuyết xinh đẹp này.
“Ưmmm.” Úy Trì Thác Dã nhẹ giọng trả lời, nhìn cô vui vẻ nhảy múa trên boong. Vị mặn của gió biển xông vào mũi, anh hít thật sâu vào một hơi, tựa lưng vào lan can bảo vệ, lẳng lặng châm một điếu thuốc.
Anh rít sâu một hơi thuốc, phun ra từng vòng khói nhỏ, chăm chú nhìn về phía sóng biển đêm phía xa xa kia, dường như có tâm sự nặng nề.
“Thác Dã?” Úy Trì Hi quay đầu lại thì nhìn thấy anh đang đứng một mình ở đầu kia, dựa người lên lan can bảo vệ hút thuốc, từng vòng khói phun ra nhanh chóng bị gió biển thổi bay đi mất. Bóng lưng của anh thậm chí lại có chút cô đơn. Rất ít khi nhìn thấy anh hút thuốc, giờ nhìn thấy bóng lưng trống trải cô đơn kia, lòng cô quặn đau lên từng cơn. “Người, làm sao vậy?” Cô nhẹ nhàng bước đến bên cạnh anh.
“Thác Dã?” Cô ngước mắt nhìn chằm chằm anh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-co-dau-nho/1531484/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.