Dư An An có một đêm mộng đẹp, nhưng lại không biết rằng trong một căn phòng khác, có một người đàn ông thức trắng đêm không ngủ.
Sáng hôm sau rời giường, cô đến nhà ăn, ánh mắt tìm kiếm Giang Ly nhưng không thấy. Ký ức về đêm qua vẫn còn rõ ràng ngay trước mắt, cô không khỏi phấn chấn.
Ăn xong bữa sáng, chuẩn bị tập trung, ánh mắt liếc về phía cửa tòa nhà, cô thấy Giang Ly đang bước ra, Dư An An không hề nghĩ ngợi, cất bước chạy về phía anh.
Giang Ly thấy Dư An An đến gần, theo phản xạ muốn tránh đi, nhưng Dư An An lại chạy lại gần, gọi anh lại.
“Ây, anh phải đi rồi à?” Dư An An chạy lại, thở hổn hển hỏi.
Giang Ly gật đầu, khuôn mặt trở lại vẻ lạnh lùng như núi băng.
“Không ăn sáng à?” Đôi mắt cô sáng lên, lấp lánh như những vì sao.
Giang Ly quay mặt đi: “Không ăn nữa.”
Dư An An thấy anh lạnh lùng, nhưng tâm trạng tốt của cô không kìm được, cô nghiêng đầu, mặt mày đều là ý cười: “Ây da, sao anh lại lạnh lùng như vậy? Hôm qua vẫn còn tốt mà.”
Trong lòng Giang Ly vẫn cảm thấy ngượng, nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ bình thản không gợn sóng: “Công ty còn có việc phải về, cô nhớ cẩn thận, đừng bị thương.”
“Được rồi, lái xe đi đường cẩn thận nhé.”
“Hẹn gặp lại.”
Giang Ly lên xe, Dư An An quay lại điểm tập trung.
Một buổi sáng huấn luyện mở rộng, ngày hôm qua đã mệt đến mức hai chân muốn nhũn â, hôm nay thì hai cái chân như bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-nguoi-dan-ong-hoang-da-ve-nha/286322/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.