Tự dưng bố Từ tát một cái, tiếng vang giòn tan khiến mọi người phải sợ hãi. Mà người phụ nữ đang đi vào bên trong kia cũng ngơ ra. Hứa Hoan Hoan từ trong sự khiếp sợ bình tĩnh lại, vội vàng mở miệng: “Ngụy tổng, ngài đã đến rồi.”
Người được gọi là Ngụy tổng gật đầu, cô ấy không tính đứng ở bên cạnh xem trò hề mà đi thẳng vào bên trong.
Bố Từ vừa nghe đến chữ Ngụy tổng thì lại càng tin tưởng tính chân thật của bức ảnh kia, ông ta giơ tay chỉ vào Từ Nham đang ôm khuôn mặt còn đang sợ hãi: “Cái thằng nhóc khốn kiếp nhà mày, còn muốn gạt chúng ta à? Đây không phải chính là người phụ nữ trên bức ảnh kia à?”
Hứa Hoan Hoan gần như hiểu được một chút chuyện nhưng cô ấy cũng không nói gì nhiều. Dù sao cô ấy cũng rất ghét Từ Nham, vừa giả tạo lại đáng ghê tởm.
“Bố à, bố thật sự hiểu lầm rồi.”
“Hiểu lầm, vậy cô ta là ai?” Bố Từ chỉ vào bóng lưng của người phụ nữ đó, mà Ngụy tổng hình như cũng nhận ra mọi chuyện có liên quan đến mình nên quay đầu nhìn lại.
Từ Nham vội giải thích: “Thật sự là hiểu lầm mà.”
Ngụy tổng nhìn bố mẹ của Từ Nham đứng phía trước đang nhìn về phía mình, cô ấy mở miệng nói: “Tôi là bà chủ của công ty này, hai vị có việc gì sao?”
Bố Từ nghe xong lại giơ tay đánh Từ Nham thêm cái nữa, Từ Nham vội tránh đi: “Bố à, bố thật sự hiểu lầm rồi. Đây là Ngụy tổng, là sếp của bọn con, đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-nguoi-dan-ong-hoang-da-ve-nha/286363/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.