Vừa rồi lúc Vạn Uyển hắt trà sữa trên người mình cũng dính một chút trà sữa ngọt nhơn nhớt, một dúm tóc lớn dính vào nhau. Diệp Ngôn từ nhỏ đến lớn không để tóc quá dài, nhìn tóc Vạn Uyển cũng chỉ có thể tò ra bó tay.
Bác sĩ này ít nhiều gì cũng có chút thích sạch sẽ, lộ trình về nhà vẫn còn rất là xa, trên căn bản nhịn về đến nhà thì không thể, Vạn Uyển chỉ có thể nắm tóc bực bội.
Diệp Dực vẫn ngồi ở bên cạnh lên giọng bảo Lý Thi dừng xe, vào siêu thị mua một túi khăn giấy ướt, lúc đi ra đúng lúc thấy được một hàng giá đồ ăn dựa vào tường, như nghĩ tới điều gì đó mà lui đến góc nhìn không thấy ở bên ngoài xe, bấm điện thoại cho Đồng Niệm.
Đồng Niệm vẫn như cũ rất kích động, "Đoàn trưởng, là muốn tôi tới đón ngài sao? Không thành vấn đề, lập tức tới ngay."
Diệp Dực trực tiếp cắt lời anh ta, "Giúp tôi tra một chút đội viên "Lợi kiếm" hôm nay huấn luyện ở đơn vị nào, tình huống nhân viên đạt được."
Đồng Niệm ồ một tiếng, đầu kia điện thoại truyền đến tiếng viết chữ rất nhanh, một lát sau đồng chí Đồng lại dùng giọng hâm mộ ghen tỵ rõ ràng mà nói, "Hôm nay là thời gian tự do hoạt động, toàn bộ đi ra ngoài."
Diệp Dực cầm quyền, lòng bàn tay truyền đến chút cảm giác đau đớn tê dại, mới vừa rồi lúc so chiêu đã cảm thấy chiêu thức của đối phương quen thuộc, tổng cộng năm người, cũng không sai biệt lắm là con số này rồi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-ong-xa-si-quan/2063478/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.