Làm xong rồi, Karen rất hài lòng trong khi Tô Túc lại cực kỳ hối hận.
Mãi đến khi xe dừng lại ở trước cửa chung cư rồi, Tô Túc vẫn còn đang ảo não lầm bầm. Bởi vì hai chân cô bây giờ căn bản là đã mềm nhũn tới nỗi muốn bước đi cũng khó khăn! Sao mà cô lại ngây thơ đến mức tự đưa mình tới bên miệng con sói háo sắc không biết tiết chế này chứ? Làm hại bản thân suốt cả một buổi tối cùng với buổi sáng hôm sau cũng chưa thể nào bước xuống được chiếc giường King Size kia, bất luận mình xin tha như thế nào, uy hiếp như thế nào thì Karen cũng luôn có biện pháp để dụ cô tách hai chân ra, sau đó cậu sẽ hung hăng tiến vào, chiếm hữu cô một lần nữa…… Nhớ tới những triền miên tươi đẹp đó, mặt Tô Túc lại đỏ bừng lên.
“Tô Tô?” Karen giúp cô mở cửa xe “Chúng ta tới nơi rồi.” Cậu nở nụ cười giống như vừa trúng được giải thưởng lớn.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tôi biết rồi.” Tô Túc vội vàng cúi đầu để che đi gương mặt đỏ ửng. Đáng chết, cô cũng sắp biến thành sắc nữ rồi.
“Tô Tô, chị bị gì thế, sao mặt đỏ vậy?” Nhưng đôi mắt sắc của Karen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-tinh-yeu-nho-doc-doc/99289/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.