“A?” Ba người bối rối nhìn nhau.
Chuông cửa lại điên cuồng vang lên, giống như không hề có ý định ngừng lại.
“Đúng là bệnh tâm thần” Tiêu Oánh cả kinh nói, “Để tớ đi mắng hắn ta.” cô đứng lên.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tiêu Oánh” Tô Túc ngăn lại “Đừng để ý đến, cậu ta tự thấy mất mặt thì đi thôi.”
“Nhưng mà……”
Trong mắt Dương Gia hiện lên tia sáng lạ.
Tiêu Oánh miễn cưỡng ngồi xuống, bốn người lại yên lặng mà tiếp tục ăn cơm, tiếng chuông cửa vang lên không ngừng như gọi hồn, chỉ là Tô Túc lại bình chân như vại mà La Tử Sơ cùng Dương Gia cũng giống như nhận ra cái gì nên đều trầm mặc không lên tiếng.
Chuông cửa vẫn còn điên cuồng vang lên.
“Chết tiệt, tên điên này!” Tiêu Oánh rốt cuộc chịu không nổi nữa mà đứng bật dậy, đi về phía cửa ra vào: “Này, có thôi đi không……”
Tiếng mắng to của Tiêu Oánh đột nhiên im bặt.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-tinh-yeu-nho-doc-doc/99304/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.