” Aaaaa…. Làm ơn tránh đường, tránh đường chút ”
Tiếng la hét của một cô gái cất lên vang vọng giữa đường phố đông đúc. Cô gái đó đang điều khiển chiếc xe đạp lách qua dòng xe tấp nập với tốc độ kinh hồn. Ngồi đằng sau là chàng trai trẻ tuổi, hai tay bám chặt vào vòng eo nhỏ nhắn của người phía trước, thoáng nhìn cũng thấy anh ta đang rất run sợ.
” KÉTTT ”
Chiếc xe cuối cùng cũng được phanh lại, ôm lấy túi xách đặt xuống ven đường, Liên Thảo hướng người kia nở nụ cười thật rạng rỡ.
– Đến đây tôi sẽ tự bắt xe được rồi, cám ơn anh đã cho quá giang, anh thật tốt.
Chàng trai run run bước xuống, hai chân không khỏi bủn rủn, vội đưa tay lên vuốt ngực, lòng thầm tạ ơn ” Ơn chúa! Con vẫn còn sống ”
Ngây ngốc nhìn người trước mặt, cô khẽ hỏi:
– Anh sao vậy? Có cần tôi đưa anh vào bệnh viện kiểm tra không?
Nghe vậy anh ta giật mình, chân lùi ra xa, hai tay xua vội từ chối:
– Không cần, không cần, tôi không làm sao hết, cô cứ đứng chờ xe đi.
Chẳng chờ cô lên tiếng, anh ta nhanh chóng leo lên xe đạp đi như ma đuổi.
Khó hiểu nhìn theo, cô nhẹ giọng lẩm bẩm:
– Người đâu mà kì vậy?
Không quan tâm đến người kia nữa, Liên Thảo mang theo túi xách đến bến đỗ xe ngồi chờ. Nhắm mắt hưởng thụ làn gió nhẹ thoảng qua, cô khoan khoái vươn vai.
Tối qua hoàn xong bộ truyện thì cũng đã quá khuya đến giờ vẫn còn mệt mỏi. Chẳng những vậy cái đồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong-2-dai-nan-atula-vuong-tai-the/1059657/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.