– Liên Thảo
Không kịp suy nghĩ Vân Phong nhanh chóng rời khỏi đó phi thân đến chỗ hồn phách cô đang lơ lửng. Anh phải cứu thoát cô bằng mọi giá nào.
Lúc này đây, hào quang huyết sắc đó không thể bảo vệ cô nữa, bắt đầu buông thả linh hồn cô ra. Hồn phách Liên Thảo tiếp xúc với ánh sáng đang dần bị thiêu đốt, những vệt đen lấm chấm loang lổ như muốn nuốt gọn cô.
Hoang mang nhìn Liên Thảo đang dần bị ăn mòn, anh hoảng loạn gọi tên:
– Liên Thảo! Liên Thảo…
Không chần chừ chững lại giây khắc nào nữa, chỉ trong chớp mắt anh đã xuất hiện ngay bên cạnh cô.
Cố gắng trấn tĩnh lại mọi nỗi sợ hãi. Vân Phong xuất ra mọi ma pháp để thu hồi lại hồn phách đang dần bị tan biến.
Vân Phong toả ra linh quang màu ngọc bích không ngừng phát ra mạnh mẽ bao bọc lấy cô, dần dần khôi phục lại những bộ phận bị ánh sáng thiêu đốt.
Cảm thấy ma pháp chưa đủ mạnh, anh gồng mình gia tăng pháp lực. Cứ như vậy cho đến khi hồn phách của cô toàn vẹn trở lại. Mỏng manh như một làn mây lơ lửng.
Đôi mắt xinh đẹp nhìn anh đẫm lệ, cô cố gắng giương tay về phía anh nhưng không thể chạm tới. Dù hiện tại cô đã khôi phục được hình dáng lúc đầu nhưng sự thật giờ cô chỉ là linh hồn yếu ớt, không có năng lực tự bảo vệ.
Nhìn cô, anh kiềm hãm sự đau đớn đang dâng trọn. Dịu dàng nói:
– Liên Thảo hãy chờ ta, kiếp sau ta sẽ đi tìm nàng. Tình đôi ta vạn kiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong-2-dai-nan-atula-vuong-tai-the/1059660/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.