Đứng ở bên ngoài Vân Phong cũng vô cùng lo lắng đứng ngồi không yên, mỗi lần Liên Thảo hét lên là trái tim của anh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Nhưng lần hét thất thanh này không phải giọng của Liên Thảo. Chuyện gì đã xảy ra?Không phải suy nghĩ gì thêm Vân Phong lập tức chạy vào trong xem tình hình. Kiêng hay không kiêng quẳng sang 1 bên đi.Ở bên trong, bà đỡ đã bất tỉnh nằm dưới đất, 2 cung nữ hầu cận thì nép mình vào 1 chỗ run sợ, còn Liên Thảo trên mặt còn sót lại đầy vẻ hoang mang, sợ hãi lấm tấm vài giọt huyết dính vào. Bộ y phục trắng nhàu nhĩ đầy những là huyết, thấm đỏ cả 1 mảng lớn. Quan trọng là cô đang ôm chặt thứ gì đó vào trong lòng như dấu giếm.
Vân Phong lo lắng bước lại gần lau đi những vệt máu trên khuôn mặt xinh đẹp, giọng trấn an:
– Liên Thảo đừng sợ, có ta ở đây rồi. Nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì vậy?
Ngẩng khuôn mặt mệt mỏi lên nhìn anh, đôi mắt vô thức ướt lệ, dựa người anh cô nức nở:
– Vân Phong, hức con của chúng ta… Nó..nó..
Nấc nghẹn nơi cuống họng cô thật không muốn thừa nhận hài tử của mình là yêu quái hay là qủy đây.
Không thể diễn tả bằng lời cô mở rộng vòng tay để lộ ra hình hài đứa trẻ trong đó đầy những là huyết, huyết nhuộm đỏ từ đầu đến chân bởi vì đứa trẻ không có làn da bọc thân. Đôi mắt đỏ huyết nhìn Vân Phong đầy vô tình.
Đối diện với ánh mắt đấy anh khẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong-2-dai-nan-atula-vuong-tai-the/1059670/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.