Ngay khi chứng kiến loại chưởng phong xanh đó lao về phía hắn thì trong thâm tâm của cô trỗi lên 1 cảm giác lo lắng, sợ hãi. Nơi vùng ngực trái tim cũng đã đập sai nhịp của nó, bàn tay nhỏ bé khẽ siết chặt.
Lẽ ra chứng kiến hắn như vậy cô phải vui mừng mới đúng chẳng phải cô rất nghét hắn sao? Chỉ đến khi thấy hắn khéo léo tránh được thì cơ thể mới có vài giây thả lỏng nhưng ngay sau đó đôi mắt hồng ngọc mở lớn:
- A..A..A..A..
Tiếng hét lên đau đớn của tiểu Băng khi bị loại chưởng phong màu xanh đó đánh trúng.
Không sai, loại chưởng phong đó lướt qua quá mãnh liệt, càn quét mọi thứ nó đi qua trong phạm vi nhất định, phá tung hòn đá bộ và đánh trúng tiểu hồ ly phía sau.
“Rầm” Lực đánh quá mạnh hất tung cô lên va đập vào thân cây phong phía sau ngã nhào xuống đất.
“hộc” từ môi hồng phun ra ngoài 1 ngụm máu màu xanh và chảy dài 1 đường xuống khoé miệng. Cô cảm giác cơ thể mình như đang bị nát vụn ra, thật sự là quá khốc liệt.
- TIỂU BĂNG, Tiểu Băng.
Khi nghe thấy tiếng hét quen thuộc ấy hắn vô cùng ngỡ ngàng kèm theo đó là sự hoảng sợ đang không ngừng trỗi dậy. Tại sao lại không nghe lời hắn chứ?
Vội vực cô lên ngồi dậy hắn nhanh chóng vận lực truyền nguyên khí cho cô, ánh sáng màu vàng xuyên suốt trong cơ thể giúp cô dần khôi phục trở lại.
Đôi mắt hồng ngọc dần mở ra yếu ớt ngay khi cô định lên tiếng thì giọng nói của cất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/447797/quyen-1-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.