Nhẹ nhàng lột bỏ mảnh vải cuối cùng của cô ra khi thứ kín đáo nhất hiện hữu trước mắt anh không thể không khiến anh ngừng thở. Thật quá hấp dẫn mà.
Ngượng ngùng khiến khuôn mặt cô đỏ ửng. Xấu hổ cô khép chặt 2 chân, khuôn miệng nhỏ xinh nhẹ giọng nói:
- Đừng nhìn, ngại lắm.
Khẽ ngẩng đầu lên nhìn cô, nở 1 nụ cười dịu dàng anh khàn giọng nói:
- Đừng ngại, mở rộng 2 chân ra đi.
Nhưng cô vẫn lắc đầu, không sao anh có thể tự mình làm. Ma chảo nhẹ nhàng vuốt ve đùi ngọc khiến cô khẽ run rẩy, rồi xen vào giữa nhẹ tách rộng ra.
Đưa mình vào chính giữa không cho cơ hội cô khép đùi ngọc lại. Thì thầm bên tai cô, anh thổi khí nóng vào đó nhẹ hỏi:
- Anh vào nhé?
- Ưm..anh muốn vào đâu?Mỉm cười gian tà anh khẽ di chuyển phía dưới rồi nhìn cô chờ đợi. Dù biết lần đầu rất đau nhưng đến nước này không lẽ cô lại lắc đầu? Ngượng ngùng cô dựa vào vai anh nhẹ gật đầu.Nhận lấy sự đồng ý của cô, bàn tay nâng đùi ngọc đặt ở thắt lưng chuẩn bị cho 1 cuộc thăng hoa sắp đến.
(tg: xin lỗi vì đã cho mọi người ăn dưa bở).
Ngay lúc cô khẽ nhắm mắt lại chờ đợi cơn đau sẽ đến với mình thì bất chợp 1 tấm chăn đắp kín lên người cô và anh đã ăn mặc chỉnh tề nằm bên cạnh. Ngạc nhiên cô chưa kịp hỏi vì sao thì trong phòng xuất hiện 1 luồng sáng màu đỏ và theo đó cái tên Qủy Huyết xuất hiện trên nền gạch hoa cương.
Nén giận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/447805/quyen-1-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.