Edit: KateChou
“Xán Xán, chị buổi chiều có việc gấp, xem nhà chỉ có thể cùng em xem tới đây thôi, đi trước nhé.” Lâm Viện mang một đôi giày cao gót mười cm, nghe thấy Cố Xán Xán buổi chiều còn hẹn xem một căn nhà ở gần làng chài, không bao giờ nguyện ý liều mình đi theo bạn thân nữa, hay nói giỡn a, trên chân cô mang là một đôi giày có giá 1700 tệ, gót giày kia mà giẫm lên đống bùn ở làng chài một cái, phỏng chừng lại hấp dẫn được một đám ngư dân, theo ở phía sau dâng cá chạch.
Nghe được tin Cố Xán Xán chia tay với Triệu Hoa, Lâm Viện còn cố ý mua bánh ngọt tới để chúc mừng, quả thực vô tâm vô phế tới cực điểm.
Cố Xán Xán được dịp bắt người bạn thân vô lương tâm khỏe mạnh này, giúp mình đi xem phòng.
Lâm Viện cảm thấy mới mẻ, ăn mặc xinh đẹp cùng Cố Xán Xán xem nhà suốt buổi sáng, buổi chiều sống chết cũng không đi, quá vất vả, mua nhà trong suy nghĩ của cô hẳn là cầm áp phích, cô gái phụ trách bán nhà ân cần giới thiệu trước sau, sau đó tiền và giấy tờ soàn soạt, nhà đã mua xong.
Sao lại giống như Cố Xán Xán, nhìn từng chỗ từng chỗ, chân chạy muốn gãy, vẫn là một số căn nhà tồi tàn, hoặc là xa thành phố, hoặc cũ đến nỗi so với bà ngoại cô còn lớn tuổi hơn, hoặc quá nhỏ, đều không nhìn được cái nào.
Cố Xán Xán cũng hết cách, tiền hơn mười vạn, đối với người thường mà nói, thật sự là một số tiền đáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ki-mua-nha-cua-co-nang-nam-tinh/605116/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.