"Tiểu Đình, em để ý bọn họ làm gì cơ chứ?"
Cả đám quay ra nhìn theo nới phát ra tiếng nói đó.
Vân Thiên khó chịu, cau mày nhìn Kiều Khiêm đang giương giương tự đắc.
Bảo Khanh Phi cùng hai cậu còn lại của mình thì càng tỏ ra ngạc nhiên.
"Tiền bối Kiều, em nghĩ anh cần có lời giải thích về việc xảy ra với cháu gái của em."
Vân Thiên kéo tay Kim Phi tới chỗ Kiều Khiêm.
Mạc Kim Thần trầm ngâm một lúc rồi nói: "Bỏ đi Yến, kệ đi, bọn mình sẽ nói chuyện này sau."
Mạc Kim Thần từ đầu đến cuối đều vô cùng bình tĩnh, cậu biết, con em ngu ngốc của cậu thế nào mà.
Em cậu có quên cái gì đi chăng nữa thì từ đầu đến cuối, nó chỉ thích một mình Tiêu Dương.
Từ thích chuyển thành yêu rồi từ yêu trở thành thứ tình cảm sâu đậm không thể nói thành lời.
Em cậu bây giờ kể cả có là người của ai thì cũng chẳng thay đổi tình cảm của bản thân đâu.
"Kiều Khiêm, anh có thể đem chị Phi Phi đi thì bọn tôi cũng có thể đem chị ý trở về.
Anh đừng nghĩ anh có thể giữ mãi chị ấy cạnh mình." - Bảo Khanh Phi từ xa mặt lạnh nói với Kiều Khiêm.
Trong khi mọi người đều đang chú ý đến Kiều Khiêm thì riêng chỉ có anh đang nhìn chăm chú vào cô không rời.
Cô đang hoảng hốt vì sự cố này.
Cô không hiểu điều gì đang xảy ra cả.
"Tất cả dừng lại hết đi.
A Khanh, Thiên, để anh Kiều đưa nó đi đi."
Sau câu nói của Mạc Kim Thần, cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ki-sung-vo-cua-chong-yeu/909332/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.