Không khí vốn trầm lặng bỗng có một người hối hả chạy tới, giọng gọi lớn.
"Giám đốc, có… có tin… cái… cái chết… của thiếu phu nhân."
Nghe câu nói đó, hắn bật dậy, vội vàng đứng lên.
"Ngươi… ngươi nói cái gì?" Nói xong cả người anh quay vòng đổ xuống nền đất.
Mọi người hốt hoảng gọi lớn "Thiếu gia… Đông tổng."
Đôi mắt mệt nhọc mở ra, anh nhìn vào khoảng trống trên trần nhà, mùi thuốc sát trùng xộc vào mũi anh, anh khẽ nhíu mày.
Nhìn xung quanh, không có ai bỗng anh nhớ đến lời nói lúc sáng.
Anh cố ngồi dậy, dựa thân vào thành giường, lúc này quản gia đi vào, thấy vậy vội lên tiếng
"Thiếu gia, người mới tỉnh hãy nằm nghĩ đi ạ, sức người vẫn còn yếu ạ."
"Gọi thư ký của tôi vào đây." Anh bỏ qua lời nói của quản gia, lạnh lùng ra lệnh
Ông Trương bất lực thở dài, cúi đầu đi làm mệnh lệnh.
Ông ra ngoài, lên tiếng gọi
"Cậu vào trong đi, thiếu gia muốn gặp cậu."
Thư ký đi vào.
"Đông tổng."
"Ừ… nói rõ việc khi sáng đi."
"Vâng."
"Đông tổng, sáng nay trước cổng công ty, có người đưa cho nhân viên tiếp tân một xấp tài liệu.
Dặn họ phải đưa trực tiếp cho anh.
Sáng tôi đi vào, tiếp tân đã gửi tài liệu nhờ tôi đưa cho anh.
Tô tò mò mở ra thì biết… biết nguyên nhân cái chết của thiếu phu nhân."
"Ừ… đưa tài liệu cho tôi."
"Đây ạ."
Anh nhận tài liệu, mở ra, khẽ nhíu mày, cái chết của cô ấy là do… là do… Tiểu Yến gây ra sao.
Tiểu Yến là tình nhân của anh.
Tình nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ki-theo-duoi-vo-cu-cua-dong-tong/2473401/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.