Ba mẹ cô rời đi, cô nhìn bóng lưng họ lòng nặng trĩu, họ không biết con gái mình từng mang thai, nhưng cháu chưa chào đời lại mất trong bụng mẹ.
Nếu họ biết, sẽ đau lòng mất.
Thấy cô cứ thẫn thờ, Thanh Họa lên tiếng hỏi.
"Ra mộ con." cô không nhìn anh, mắt vẫn hướng theo bóng lưng ba mẹ cô, môi anh đào nhấp nháy.
Cô cúi đầu chào Ông Đông rồi rời đi.
1 tuần sau đó, bóng dáng Yên Nhi không xuất hiện tại bệnh viện nữa, kể từ ngày hôm đó cô đã biệt tăm không một tin tức.
Anh cho người điều tra về cô, xem cô đang ở đâu nhưng đều không có hồi đáp.
Mỗi lần cử người điều tra đều bị cắt đứt thông tin hay đánh lạc hướng.
Điều này khiến Đông Thiên Hoàng rất tức giận.
Ba mẹ cô, ông bà Hoàng vào thăm anh nhưng chưa được bao lâu họ lại ra về, khoảng thời gian họ thăm anh, anh đều cầu xin họ cho anh biết cô ở đâu.
Không liên lạc được với cô lòng anh lúc này nóng như lửa đồt.
"Ba mẹ, hai người cho con biết đi Yên Nhi đang ở đâu được không, con tìm em ấy nhưng vẫn không có tín hiệu gì.
Con cầu xin ba mẹ cho con biết em ấy ở đâu được không?"
Ông Hoàng nghe vậy lắc đầu nói.
"Hazz… Thiên Hoàng, ta xin lỗi, từ hôm ở bệnh viện đến giờ con bé chỉ nói có việc bận chứ không hề nói nó đi đâu làm gì.
Chúng ta đều không biết nó ở đâu."
Bà Hoàng nghe vậy, giọng có hơi tức giận nói với anh.
"Thiên Hoàng, lúc trước Yên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ki-theo-duoi-vo-cu-cua-dong-tong/2473421/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.