Câu nói vừa dứt, anh tắt máy, trên miệng vẫn còn nở nụ cười.
Nụ cười bí ẩn, giọng nói sắc lạnh anh vang lên.
"Đông Thiên Hoàng, anh nên trả giá rồi."
Nói xong anh ta lăn bánh, rời khỏi nơi đây.
*Bảy giờ tối nhà Diệp gia.
Căn biệt thự rộng lớn sáng rực ánh đèn, tiếng nói chuyện nhộn nhịp của người hầu, tiếng nói vui đùa của ông bà Diệp làm cho bầu không khí thêm náo nhiệt.
Nhưng ở một nơi nào đó trong biệt thự lại chìm trong bóng tối, bầu không khí yên lặng đến đáng sợ.
Tại gốc cây cổ thụ, có người đàn ông ngồi trên xích đu, tay cầm điếu thuốc nhà nhã hút một hơi.
Làn khói trắng nhẹ nhàng bay bỗng trong không trung.
Dưới ánh trăng, người đàn ông càng thêm sáng chói, tóc rối loạn, không theo trật tự, cả người mặc bồ đồ thể thao thoải mái, thể hiện sự lười biếng của anh.
Diệp Thanh Họa vừa hút thuốc, vừa ngước nhìn trời cao, nhìn anh thật thoải mái, không muộn phiền nhưng trong lòng anh lúc này lại rối bời, hỗn độn.
Anh đã suy nghĩ rất nhiều về mối qua hệ của cả hai.
Anh không biết mình có nên bày tỏ với cô không, hay nên giữ im lặng.
Cô xem anh là gì? Là anh trai sao?
Nghĩ đến đây anh không khỏi nở nụ cười chua xót.
Anh yêu cô đến thế nhưng cô chỉ xem anh là anh trai.
Ha… thật… đau mà.
Bỗng từ phía sau có tiếng bước chân truyền tới, không quay đầu anh cũng biết là ai đến.
Lòng anh lúc này còn nặng hơn.
Yên Nhi đi tới phía anh, nhưng không đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ki-theo-duoi-vo-cu-cua-dong-tong/2473450/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.